Chhùi-kòa

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
(Tùi Chhùi-koà choán--lâi)
3: ngē chhùi-koà; 4: nńg chhiù-koà

Chhùi-koà[1] (Latin-gí: Palatum), ia̍h ū kóng chiūⁿ-kiuⁿ[2], sī ko-téng chek-chui tōng-bu̍t chhùi-khiuⁿ ê téng-bīn koà, mā keh chhut phīⁿ-khiuⁿ khong-kan, tùi lâng kóng-oē kap chia̍h mi̍h-kiāⁿ chin tiōng-iàu.

Chham-chiàu[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. George Gushue-Taylor (1917). Lāi Gōa Kho Khàn-hō͘-ha̍k (PDF). 
  2. John Macgowan (1883). "Palate". English and Chinese dictionary of the Amoy dialect.