Kau-kiû

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Peng-kau-kiû ê chiú-mn̂g-oân bē-hù pō͘ kiû (2004, Bí-kok Kau-kiû Liân-bêng kiû-sài).

Kau-kiû kí kúi-ā-chióng ī-hoat chhin-chhiūⁿ ê thé-io̍k ūn-tōng. Ki-pún-tek pun 2 tīn kiû-tūi, siang-pêng ê kiû-oân giâ kùn-á sio-cheⁿ kā 1 lia̍p kiû ia̍h 1 tè îⁿ poâⁿ-á (hō chò puck) kòng ji̍p-khì tùi-chhiú ê bāng-á lāi. In-ūi kùn-á oan-khiau (khó-pí J-hêng ia̍h L-hêng), bē-su kau-á ê hêng, tō kā hō chò "kau-kiû".

Chham-khó chu-liāu[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Ogawa Naoyosi, pian. (1931). "kau-kiû 交球". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. Siōng-koàn. p. 195. OCLC 25747241.