N̂g Bûn-hiông (chèng-tī-ka)

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Khu-pia̍t-ia̍h: Ū kúi-nā-ê lâng hō·-chò N̂g Bûn-hiông

N̂g Bûn-hiông (黃文雄, 1937 nî 10 go̍eh 2—), Tâi-ôan to̍k-li̍̍p ūn-tōng ê chham-ú-chiá, 1970 nî Bí-kok New York-chhī 424 chhì Chiúⁿ àn (四二四刺蔣案) ê chú-kak. Bat tam-jīm kòe Tâi-ôan Jîn-khôan Chhiok-chìn-hōe hōe-tiúⁿ, Tiong-hôa Bîn-kok kok-chhek kò·-būn, choan-bûn hū-chek kah jîn-khôan ū koan-hē ê gī-tê.

N̂g Bûn-hiông 1937 nî chhut-sì tī Tâi-ôan Sin-tek Se-mn̂g ê Lîm--ka tōa-chhù, gōa-kong sī Lîm Chiam-bôe (林占梅) ê hiō-tāi, lāu-pē bat chò-kòe Sin-tek chúi-tō-chúi chúi-chhiúⁿ ê chhiúⁿ-tiúⁿ. 1950 nî-tāi, thè-siú Tâi-ôan ê Kok-bîn-tóng, ūi-tio̍h an-tēng chèng-tī kio̍k-sè, si̍t-hêng tōa kui-bô· ê sàu "kiōng-húi-á" hêng-tōng, tó-lāi ē-sái kóng sī jîn-jîn chū-gûi, chin-chē ī-gī jîn-sū in-ūi án-ne hō· lâng lia̍h--khí-lâi koaiⁿ ji̍p kaⁿ-lô. N̂g Bûn-hiông ê lāu-pé sī chi̍t-ê láu-si̍t ê kong-bū-jîn-oân, mā in-ūi chit-khóan ê pe̍h-sek khióng-pò· soah piàn-chò hōan-lâng ji̍p-kaⁿ.

N̂g Bûn-hiông tī Sin-tek Tiong-o̍h pi̍t-gia̍p liáu-āu, khó tiâu Kok-li̍p Chèng-tī Tāi-ha̍k sin-bûn-hē, āu--lâi tī Má-chó· lî-tó 東犬島 (東莒) chò-peng, thè-ngó· liáu tī 1963 nî bat tha̍k 1-tang Chèng-tī Tāi-ha̍k ê sin-bûn gián-kiù-só·. I tī 1964 nî tit-tio̍h Bí-kok Pittsburgh Tāi-ha̍k ê chiúⁿ-ha̍k-kim, kàu hia tha̍k siā-hōe-ha̍k gián-kiù-só·. 1966 nî chóan khì Cornell Tāi-ha̍k siā-hōe-ha̍k phok-sū-pan, tī hit-sî ê hóan-chiàn ūn-tōng kap ha̍k-seng ūn-tōng tiong lóng chin o̍ah-hiáⁿ.