Niccolò Paganini

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Jean Auguste Dominique Ingres oē--ê Niccolò Paganini (~1819)

Niccolò Paganini (1782 nî 10 goe̍h 271840 nî 5 goe̍h 27), Italia ê sió-thê-khîm-ka, tiong-thê-khîm-ka, gí-tah-chhiú, chok-khek-ka. I thang kóng sī chêng kah taⁿ siōng kài ū miâ-siaⁿ koh siōng gâu ê 1 ê bai-ó͘-lín tāi-su. I ê im-kai-kám (intonation) bô phian-chha, kī-lêng ū chhòng-ì.

Paganini boē chhut-hiān chìn-chêng, bai-ó͘-lín-ka khah chē tì-tiōng im-kai-kám kap keng-hoat (bowing) ê kī-lêng. Paganini 1 ê lâng hoat-bêng a̍h-sī thê-seng chin chē e-hoat, pau-koat tò-chhiú ê pizzicato, (double-stop harmonics), (multiple stops), ricochet keng-hoat, (rapid shifting), (fingered octaves), glissando ê sin iōng-hoat, octave trills, 1 tiâu hiân e kui siú (solos on single string), kî-thaⁿ ê sin keng-hoat.[1]

Chham-khó chu-liāu[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. Schonberg, Harold C. 1985. The Virtuosi: Classical Music's Great Performers from Paganini to Pavarotti, p. 105.