Éng-sûn (Tông)
Guā-māu
永淳 Éng-sûn
| ||
Éng-sûn (永淳; 682 nî ~ 683 nî) sī Tông-tiâu Ko-chong ê liân-hō; chêng-āu 2 tang.
Tōa Tāi-chì
[siu-kái | kái goân-sí-bé]Chham sin-le̍k kap kan-chi ê tùi-chiàu-pió
[siu-kái | kái goân-sí-bé]Siong-koan
[siu-kái | kái goân-sí-bé]
Éng-sûn (Tông) | ||
Chiap-sio̍k Khai-iāu |
Tông-tiâu ê liân-hō | Kè-sio̍k Hông-tō |