Ē-iâⁿ (Ka-lí-khu)

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Ē-iâⁿ
下營
—  goân tōa-jī  —
Ē-iâⁿ is located in Tâi-lâm-chhī
Ē-iâⁿ
Ē-iâⁿ
Ē-iâⁿ tī Tâi-lâm-chhī ê tāi-khài ūi-tì
Keng-hūi-tō͘: 23°10′19″N 120°9′4″E / 23.17194°N 120.15111°E / 23.17194; 120.15111
Koān-chhī Tâi-lâm-chhī
Hiong-tìn-chhī-khu Ka-lí-khu

Ē-iâⁿ (下營) sī Tâi-oân Tâi-lâm-chhī Ka-lí-khu lāi ê chi̍t-ê chng-thâu, hêng-chèng-siōng hun Téng-phō͘-lí (頂廍里) kap Ka-ho̍k-lí (嘉福-).

Tē-lí[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Ē-iâⁿ só͘-chāi tī Ka-lí chhī-khu ê sai-pak-pêng. Nā chiàu kin-á-ji̍t ê tō-lō͘ lâi hun, Tiong-hàu lō͘ (忠孝路) í pak sī Téng-phō͘-lí koán lāi, in sī goân Téng-phō͘ siā-lí; í lâm tio̍h sio̍k-í Ka-ho̍k-lí, goân tē-hō-miâ sī Ē-phō͘ (下廍).[1]

Le̍k-sú[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Ē-iâⁿ tī Tē-sī sî-kî tūn-iâⁿ ê só͘-chāi chi it, tong-sî siat peng-iâⁿ tī Téng-phō͘ Éng-an-kiong āu. Téng-phō͘ ku-bîn khó-lêng sī hit tang-chūn iân-sio̍k lo̍h--lâi. Nā sī Ē-phō͘, sī 1698 nî Lîm Khó-tòng (林可棟) koan tē khí Kim-tông-tiān (金唐殿) liáu-āu chhian ji̍p; Ē-phō lēng-gōa koh ū tùi Tōa-lō͘-bóe (大路尾) soah kòe ê Lîm--sī, Chhit-kó͘ Tok-ka (篤加) chhian kòe ê Khu--sī téng sī-cho̍k.[1]

Pún tē-hng sī 1920 nî só͘ siat ê Ka-lí-chng (1933 nî āu kái Ka-lí-ke) lāi tōa-jī hêng-chèng-khu chi it, chiàu 1939 nî thóng-kè, ū khiā-khí jîn-kháu 2590 lâng[2].

Kau-thong[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Chham-khó[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 1.0 1.1 林俊霖 (2009). 佳里鎮的開發與社會變遷 (1623–1945) (sek-sū thesis). 長榮大學 台灣研究所. 
  2. 臺灣總督官房企畫部 (1940). 昭和十四年末 臺灣常住戶口統計. 

Liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]