Bī-ông

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Bī-ông ê chóng-pō͘

Bī-ông Kó͘-hūn Iú-hān Kong-si (味王股份有限公司; Tâi-chèng-só͘: 1203), kán-chheng Bī-ông (味王), sī chi̍t keng tī 1959 nî sêng-li̍p ê Tâi-oân si̍t-phín kang-gia̍p kong-si. Bī-ông chú-iàu ê gia̍p-bū sī si̍t-phín chè-chō, chìn-chhut-kháu kap siau-siū téng. Gia̍p-bū hoān-ûi kàu Tang-lâm-a kok-tē. I-ê chú-iàu siong-phín chióng-lūi sī bī-sò͘, tāu-iû kap kî-thaⁿ tiâu-bī-liāu í-ki̍p phàu-mī, tiâu-bī si̍t-phín, ím-liāu, koàn-thâu, chiú-cheng ím-liāu téng-téng. "Ông-chú-mī" (王子麵) kap "Bī-ông Bī-cheng" (味王味精) sī i ū-miâ ê siong-phín. Hiān-jīm bêng-ū táng-sū-tiúⁿ Tân Kiàn-tiongTân Cha-bó͘ ê tōa-kiáⁿ.

Siong-koan[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Gōa-pō͘ liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Wikimedia Commons téng ê siong-koan tóng-àn: Bī-ông