Chông-lé-mn̂g

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Chông-lé-mn̂g.

Chông-lé-mn̂g (Hàn-jī: 崇禮門; Ko-lê-jī: 숭례문) sī Hân-kok Siú-ní-chhī Tiong-khu ê chi̍t-ê siâⁿ-mn̂g, 1398 nî Tiâu-sián ông-tiâu sî-tāi ê kiàn-tiok, mā tiāⁿ-tiāⁿ hō-chòe Lâm-tāi-mn̂g (南大門). 1962 nî 12 goe̍h 20 ji̍t, Chông-lé-mn̂g chiâⁿ-chòe Hân-kok ê tē-it-hō kok-pó. 2008 nî, ū lâng pàng-hoé hō Chông-lé-mn̂g hoé-sio, chí-ū chio̍h-thâu-chhiûⁿ ê pō͘-hun oân-hó bô sún-hāi. 2013 nî, Chông-lé-mn̂g tiông-sin kiàn-chō oân-sêng. Chông-lé-mn̂g hū-kīn ū Lâm-tāi-mn̂g chhī-tiûⁿ.

Siòng-phìⁿ[siu-kái | kái goân-sí-bé]