Hā Eng Tōa Sû-tián

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
(Tùi Hā-Eng Tōa Sû-tián choán--lâi)

Hā Eng Tōa Sû-tián (Hàn-jī: 廈英大辭典; Eng-gí: Chinese English dictionary of Vernacular or Spoken Language of Amoy, with the principal variations of the Chang chew and Chin chew dialects) sī chi̍t phō 19 sè-kí hoat-hêng ê Bân-lâm-gí Ē-mn̂g-ōe kap Eng-gí ê sû-tián, iû So͘-kat-lân Tiúⁿ-ló Kàu-hōe thoân-kàu-sū Tō͘-ka-tek pian-choān.

Chit pún chheh sī tē-it phō Ē-mn̂g-ōe kap Eng-gí ê sû-tián, kui pún chheh ēng Lô-má-jī piau-im, bô Hàn-jī. Tû-liáu Ē-mn̂g-ōe í-gōa, mā chí-chhut liáu Choân-chiu-ōe, Chiang-chiu-ōe kap Ē-mn̂g-ōe ê chha-pia̍t.

Chit pún chheh tī 1873 nî chhut-pán. 1923 nî chhut-pán liáu Pa-khek-lé ê Hā-Eng Tōa Sû-tián Cheng-pó͘, cheng-ka liáu sin sû kap Hàn-jī.