Kho-ha̍k ê Tâi-oân

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
1943 nî 2 goe̍h phòe-ha̍p Seng-oa̍h Kho-ha̍k Tián-lám-hōe ê kǹg-hō.

Kho-ha̍k ê Tâi-oân (科學の臺灣 kagaku no taiwan) sī Tâi-oân Ji̍t-pún sî-tāi ê cha̍p-chì, sī 1933 nî Tâi-oân Chóng-to̍k-hú Phok-bu̍t-koán sêng-li̍p 25 chiu-nî ê sî, tùi teh Tâi-oân Phok-bu̍t-koán Hia̍p-hōe sêng-li̍p chhòng-khan. In ùi tong nî 11 goe̍h chhòng-khan, keh goe̍h hoat-hêng[1].

Cha̍p-chì sī bí 2 kò goe̍h hoat-hêng, lōe-iông pau-koat phok-bu̍t-koán ê oa̍h-tāng pò-tō, tong-sî kho-ha̍k gián-kiù kài-siāu kap hoat-piáu téng-téng.

Chham-khó[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 裏川大無 (1935 nî 7 goe̍h). "臺灣雜誌興亡史 (六)". 臺灣時報. 

Liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]