Lâm-hiòng chèng-chhek

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Lâm-hiòng chèng-chhek (南向政策) sī 1990 nî-tāi sî iû Tiong-hoâ Bîn-kok chèng-hú khé-tōng ê chi̍t chióng goā-kau kap keng-chè chèng-chhek, thui-tōng keng-chè tâu-chu óng Tang-lâm-a choán-î, pēng ì-tô͘ sú-iōng keng-chè le̍k-liōng khok-tiong chi̍t-koá chèng-tī éng-hióng-la̍t. Tē-it pho lâm-hiòng tâu-chu tī 1993 nî. 1994 nî 3 goe̍h, Tâi-oân chèng-hú thong-kòe Ka-kiông tùi Tang-lâm-a Tē-khu Keng-bō͘ Ha̍p-chok Kong-niá, pau-hâm Thài-kokMá-lâi-se-aìn-nîHui-li̍p-pinSin-ka-phoOa̍t-lâmBrunei 7 ê kok-ka, tī keng-chè kau-liû siōng tit-tio̍h bē-bái ê hāu-kó. Tān-sī kàu Lí Teng-hui chèng-hú sî-tāi āu-kî, Tiong-kok tāi-lio̍k kái-kek khai-hòng ê kûn-chū hāu-èng toā-pak cheng-kiông, lâm-hiòng chèng-chhek chiām-chiām sit-hāu; iû-kî sī tī 1997 nî a-sè-a hong-pō liáu-āu, hō͘ tâi-siong thiat-chu bē-chió.

2010 nî-tāi liáu-āu, tòe Tiong-kok tāi-lio̍k kang-chu kap keng-êng sêng-pún tiòng-koân, Tâi-siong koh ta̍uh-ta̍uh cheng-ka tùi Tang-hia̍p kok-ka ê tâu-chu, lâm-hiòng chèng-chhek koh-chài siū-tio̍h tiōng-sī.

Le̍k-sú[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Tòe choân-kiû-hoà lōng-tiâu, choân-kiû ê bō͘-e̍k hō͘-siong i-chûn-tō͘ iû 1980 nî ê 28%, thê-ko chì 1998 nî ê 48%. Tâi-siong chéng-thé tùi-goā tâu-chu ê kui-bô͘ tòe chhiúⁿ-siong choân-kiû-hoà pò͘-kio̍k ta̍uh-ta̍uh khok-tiong; iû 1980 nî ê 18-ek Bí-kim cheng-ka chì 1989 nî ê 77-ek Bí-kim; iû-kî Tiong-kok tāi-lio̍k ê kái-kek khai-hòng āu, sè-kài kang-chhiúⁿ khai-sí sêng-hêng, khip-ín toā-liōng tâi-siong chiân-óng tâu-chu, Lí Teng-hui chèng-hú hi-bāng kiám-kē chit-khoán chi̍p-tiong hiān-siōng, só͘-í chiah kò͘-sióng lâm-hiòng chèng-chhek, thê-kiong hú-tō kap iu-hūi tāi-khoán khip-ín óng tang-lâm-a tâu-chu ê ì-goān.