Lūn-piáⁿ-kauh
Guā-māu
(Tùi Po̍h-piáⁿ choán--lâi)
這篇文章有漢字兮版本。 參考這篇文章兮漢字版本。 |

Lūn-piáⁿ-kauh (潤餅𩛩), Lūn-piáⁿ ia̍h-sī kóng Po̍h-piáⁿ (薄餅)[1] , sī A-chiu liû-hêng ê chi̍t khoán Tang-iûⁿ-sek si̍t-phín, ēng piáⁿ-phoê pau chhài-se chò āⁿ. Nā Tâi-oân po̍h-piáⁿ thoân-thóng-siōng sī kè-nî kè-chueh leh chia̍h ê mi̍h-kiāⁿ,Lâm-pō͘ tiāⁿ-tiāⁿ tī Chheng-bêng chia̍h lūn-piáⁿ, Pak-pō͘ tû-liáu Chheng-bêng í-gōa, mā ē tī kū-le̍k kè-nî-chêng chia̍h lūn-piáⁿ.
Chham-khó
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- ↑ Ogawa Naoyosi, pian. (1931–1932). "韌餅". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. OCLC 25747241.
![]() | Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |