Se Tâi-oân

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Se Tâi-oân (西臺灣) sī Tâi-oân ê sai-pêng tē-lí khu-he̍k, pau-hâm Pak Tâi-oân (bô hâm Gî-lân-koān), Tiong Tâi-oân kap Lâm Tâi-oân; óa Tâi-oân Hái-kiap; tāi-iok chiàm Tâi-oân pún-tó chóng biān-chek ê chi̍t-pòaⁿ. Chia sī Tâi-oân keng-chè ê hoat-tián tiōng-sim. Se Tâi-oân ū 5 ê to͘-hōe-khu kap 2 ê chhù-to͘-hōe-khu; hun-pia̍t sī Tâi-pak to͘-hōe-khu, Thô-hn̂g Tiong-le̍k to͘-hōe-khu, Tâi-tiong Chiang-hòa to͘-hōe-khu, Tâi-lâm tō͘-hōe-khu, Ko-hiông to͘-hōe-khu, Sin-tek to͘-hōe-khu kap Ka-gī to͘-hōe-khu.

Se Tâi-oân bo̍k-chiân pun chò 16 ê koān-chhī, ùi pak hiòng lâm hun-pia̍t sī Ke-lâng-chhī, Sin-pak-chhī, Tâi-pak-chhī, Thô-hn̂g-chhī, Sin-tek-koān, Sin-tek-chhī, Biâu-le̍k-koān, Tâi-tiong-chhī, Chiang-hòa-koān, Lâm-tâu-koān, Hûn-lîm-koān, Ka-gī-koān, Ka-gī-chhī, Tâi-lâm-chhī, Ko-hiông-chhī kap Pîn-tong-koān.