Siā (Tâi-oân goân-chū-bîn)

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Siā sī tùi Tâi-oân goân-chū-bîn pō͘-lo̍k ê chi̍t khoán chheng-hō, tī kok chāi-tē Lâm-tó gí-giân ū kok khoán ì-sù bô goân-choân tùi-tâng ê ēng-gí. Siā mā tiāⁿ sī chá-kî gōa-lâi thóng-tī-chiá tùi goân-chū-bîn ê hêng-chèng tan-ūi. Siā bô it-tēng sī chi̍t-ê chng-thâu, mā ū tōa-hūn sī hun-sòaⁿ tī hū-kīn ê chi̍t kûn ū it-tēng siā-hōe koan-hē ê cho̍k-phài.

Chheng-kok sî-tāi[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Chheng-kok sî-tāi, koaⁿ-hú tùi Tâi-oân ê Pêⁿ-po͘-cho̍k khiā-khí tē-hng, sī ēng siā chò siu-sòe ê tan-goân.[1]

Chham-chiàu[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 洪麗完. "從清代"社"之多重性質看平埔社群關係發展:以臺灣中部爲例". 臺灣史研究 (ēng Hôa-gí). 12 (1). 

Khòaⁿ lēng-gōa[siu-kái | kái goân-sí-bé]