Siān-jiōng

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Siān-jiōng (禪讓) sī kó͘-chá Tiong-kok thóng-tī-chiá choán-oāⁿ chèng-khoân ê chi̍t chióng hong-sek, ì-sù sī chāi-ūi kun-chú tī i kòe-sin chìn-chêng chiū kā thóng-tī-khoân kau hō͘ thaⁿ-jîn ê hêng-ûi. Hêng-sek-siōng, siān-jiōng sī chāi-ūi kun-chú chū-goān chìn-hêng ê tāi-chì, ūi-tio̍h sī beh hō͘ koh-khah hiân-lêng ê lâng lâi thóng-tī kok-ka. Thong-siông, siān-jiōng sī kā chèng-khoân kau hō͘ bô-kāng sèⁿ he̍k-chiá bô-kāng ka-cho̍k ê lâng, che ē chō-sêng tiâu-tāi ê choán-oāⁿ, hō-chò gōe-siān (外禪); ah nā-sī niū hō͘ ka-kī ê kāng-sèⁿ hiat-chhin, che hō-chò lōe-siān, niū-ūi ê lâng chiū hō-chò thài-siōng-hông, bōe chō-sêng tiâu-tāi ê piàn-oāⁿ.