Tâi-hā-tō

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Tâi-hā-tō (台廈道) sī 1684 nî kàu 1727 nî Tiong-kok Chheng-tiâu chèng-hú koán-hat Tâi-oân ê hêng-chèng-khu miâ-chheng kiam siōng-koân tē-hng chèng-hú koaⁿ-sú, he̍k-chiá kóng sī tē-hng si̍t-chè ê thóng-tī-chiá koaⁿ-chit ê kán-chheng. Tī 1727 nî liáu-āu, Tâi-hā-tō hun-chhut Tâi-oân-tō, siōng-toā ê chha-pia̍t sī Tâi-oân hām Hok-kiàn Ē-mn̂g tē-khu hun-khui koán-lí, tō-sú gê-mn̂g mā ùi Ē-mn̂g soá lâi tī Tâi-lâm. Tâi-hā-tō ê thóng-tī-chiá koaⁿ-chit choân-miâ hō-chò Hok-kiàn Hun-sûn Tâi-oân-ē-mn̂g-tō.