Tâi-oân tiān-iáⁿ

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Tâi-oân tiān-iáⁿ (hàn-jī: 台灣電影) sī tī Tâi-oân seng-sán kap chè-chok ê tiān-iáⁿ, ùi Ji̍t-pún sî-tāi khai-sí, hām ta̍k-ê sî-tāi ê siā-hōe hoat-tián sek-sek-siong-koan. Tong-kim ê Tâi-oân siā-hoē ū to-goân ê bûn-hoà ki-chhó͘, chū-iû koh hū-iú chhòng-chok-le̍k, só͘-í ē-tàng hō͘ tiān-iáⁿ kang-chok-chiá liông-hó ê chhun-tián bú-tâi, pēng tī Hoâ-gí tiān-iáⁿ ê pán-tô͘ téng hoat-hui it-tēng ê éng-hióng-la̍t.[1][2]

Tâi-oân kā ka-kī seng-sán ê tiān-iáⁿ hō-chò Kok-phìⁿ (國片), iā-chiū-sī kok-sán iáⁿ-phìⁿ ê ì-sù; put-kò chit-khoán kóng-hoat kan-na the̍h-lâi kóng 1945 nî Kok-bîn Chèng-hú chiap-siu Tâi-oân liáu-āu, he̍k-chiá sī 1949 nî lióng-hoāⁿ hun-tī liáu-āu ê Tâi-oân tiān-iáⁿ.

Chham-khó[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. Tâi-oân tiān-iáⁿ kán-sú Archived 2015-12-08 at the Wayback Machine.
  2. Hêng-chèng-īⁿ Sin-bûn-kio̍k, Chín-heng Tâi-oân tiān-iáⁿ chi chhek-lio̍k ú kè-ōe-Tâi-oân tiān-iáⁿ jû-hô bīn-tùi Hân-kok, Tāi-lio̍k téng kok chi kēng-cheng ap-le̍k