Tang-sai I-io̍h-pò

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Tang-sai I-io̍h-pò (東西醫藥報) sī Tâi-oân Ji̍t-pún Sî-tāi ê hàn-i-ha̍k cha̍p-chì, 1928 nî chhòng-khan ê sî khan miâ sī Hàn-bûn Hông-hàn I-kài (漢文皇漢醫界), chú bûn-chiong sú-iōng Hàn-bûn. 1930 nî, kái khan miâ Tâi-oân Hông-hàn I-kài.

Au-bóe thêng-khan chi̍t tōaⁿ sî-kan, liáu-āu koh tī 1933 nî ēng Tâi-oân Hông-hàn I-pò (臺灣皇漢醫報) têng-sin hoat-hêng. 1935 nî, kái-miâ "Tang-sai I-io̍h-pò."

Pún cha̍p-chì chin chù-tiōng hit-tong-sî Tiong-kok ê Hàn-i-ha̍k oa̍h-tāng. Hàn-i-ha̍k choan-gia̍p bûn-chiong mā bē chió, pau-koat ū me̍h-hoat-ha̍k, chín-bak-ha̍k, siong-hân-ha̍k, un-jia̍t-ha̍k, bâ-chín-ha̍k, hi-lô-ha̍k, cha̍p-chèng-ha̍k, ngó͘-koan-pēⁿ-ha̍k kap hàn-io̍h-ha̍k téng kho ê káng-gī.

Chham-khó[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  • 周珮琪 (2010). 日治時期臺灣的中醫研究 (phok-sū thesis). 中國醫藥大學. 
  • 裏川大無 (1935 nî 7 goe̍h). "臺灣雜誌興亡史 (六)". 臺灣時報.