Sòng Thài-chong

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Sòng Thài-chong
宋太宗
Sòng-tiâu ê hông-tè
Sòng-tiâu ê hông-tè
Chāi-ūi 976 nî 11 goe̍h 15 ji̍t – 997 nî 5 goe̍h 8 ji̍t
Chêng-jīm Sòng Thài-chó͘
Kè-jīm Sòng Chin-chong
Choân-miâ
Tiō Kong-gī (趙光義)
Sē-hō
Kóng Hàu Hông-tè (廣孝皇帝)
Biō-hō
Thài-chong (太宗)
Lāu-pē Tiō Hông-un
Lāu-bú Chiau-hiàn Thài-hō͘
Chhut-sì Tiō Khong-gī (趙匡義)
939 nî 11 goe̍h 20 ji̍t(939-11-20)
Kòe-sin 997 nî 5 goe̍h 8 ji̍t (57 hòe)
Bōng Éng-hi-lêng (永熙陵)
Chhiam-miâ

Sòng Thài-chong (宋太宗; 939 nî 11 goe̍h 20 ji̍t – 997 nî 5 goe̍h 8 ji̍t), pún-miâ Tiō Kong-gī (趙光義), sī Tiong-kok Sòng-tiâu ê tē-2 tāi hông-tè.