Thài-hong

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Hō͘ sam-kok sî-tāi ê hêng-sè-tô͘

Thài-hong (Hàn-jī: 泰封; Gān-bûn: 태봉) sī Sin-lô kùi-cho̍k Kiong-èTiâu-sián Poàn-tó kiàn-li̍p ê kó͘-chá kok-ka. 891 nî, Kiong-è kí-peng chō-hoán, 901 nî chheng-ông. 904 nî i kā kok-miâ hō-chò Mô͘-chìn (Hàn-jī: 摩震; Gān-bûn: 마진); 911 nî, i chiah koh kái-miâ Thài-hong. Āu-sè ê le̍k-sú-ha̍k-ka khah-chia̍p iōng Thài-hong-kok kap Hō͘ Ko-kù-lê (Hàn-jī: 後高句麗; Gān-bûn: 후고구려); tī Chu-tī Thong-kàm lāi kì-chài chò Tāi-hong-kok (大封國). 918 nî, Ông Kiàn chhoàn-ūi kiàn-li̍p Ko-lê ông-tiâu, Thài-hong biat-bông.