Tiān-chiⁿ-thé

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Tiān-chiⁿ-thé (Eng-gí: transistor) sī chi̍t-chióng kò͘-thé poàn-tō-thé goân-kiāⁿ, ē-sái hòng-toā, khai-koan, ún-tēng tiān-ap, tiau-pian sìn-hō͘, í-kip chi̍t-koá kî-tha kong-lêng. Tiān-chiⁿ-thé ū saⁿ-ê toan-tiám, ē-sái lī-iōng tiān-ap khòng-chè lâu--chhut-khì ê tiān-liû. Tiān-chiⁿ-thé sī hiān-tāi tiān-chú siat-pī siong tiōng-iàu ê pō͘-hūn, ti tiān-chú hē-thóng tang-tiong mā-sī bô-só͘-put-chāi. Tiān-chiⁿ-thé ti 1950 nî-tāi ê gián-kiù kái-piàn--liau tiān-chú-ha̍k, iā chhiok-chìn tiān-chú sán-gia̍p ê hoat-tián.


Hiān-chāi ê tiān-chiⁿ-thé chú-iàu ū-hun-chò siang-ke̍k-sèng chiap-bīn tiān-chiⁿ-thé (bipolar junction transistor, BJT) kah tiûⁿ-hāu tiān-chiⁿ-thé (field-effect transistor, FET) nn̄g-chióng.