Tiong-lō͘ (A-lian-khu)

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Tiong-lō͘ (中路) sī Tâi-oân Ko-hiông-chhī A-lian-khu ē-té ê tē-hng, só͘-chāi tī A-lian chhī-lāi sai-pak-pêng.

Le̍k-sú[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Chng-siā kiam sì-ûi tē-hng sī 1920 nî só͘ siat Kong-san-kūn A-lian-chng koán lāi ê tōa-jī hêng-chèng-khu, chiàu 1939 nî ê thóng-kè, ū pêng-siông khiā-khí jîn-kháu 1375 lâng.[1]

Kau-thong[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Chham-khó[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 臺灣總督官房企畫部 (1940). 昭和十四年末 臺灣常住戶口統計. p. 138. 

Liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]