Tn̂g-oē Hoan-jī Chho͘-ha̍k

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
(Tùi Tn̂g-oē Hoan-jī Chho-ha̍k choán--lâi)
唐話番字初學
Chok-chiá 打馬字
Original title Tn̂g-oē Hoan-jī Chho͘-ha̍k
Kok-ka 中國廈門
Gí-giân 白話字
Hē-lia̍t 音韻學
Chhut-pán ji̍t-chí
1852年
Mûi-thé 平裝本
Chheh-ia̍h 15
唐話番字初學
Hàn-jī 唐話番字初學
Pe̍h-ōe-jī Tn̂g-ōe Hoan-jī Chho͘-ha̍k
Tâi-lô Tn̂g-uē Huan-jī Tshoo-ha̍k
Bbánpìng Tn̄gwê Huānzzǐ Coō'hák

Tn̂g-oē Hoan-jī Chho͘-ha̍k (hàn-jī: 唐話番字初學) sī Chheng-tiâu Hâm-hong 2 nî (1852 nî) ê sî-chūn, iû Talmage bo̍k-suĒ-mn̂g khan-teng ê kà-chheh, choan-bûn kài-siāu Pe̍h-oē-jī ê sú-iōng hong-sek. Chit pún Pe̍h-oē-jī kà-chheh lóng-chóng 15 ia̍h, tong-chho choān-siá ê chú-iàu bo̍k-tek sī beh the̍h lâi hoan-e̍k Sèng-keng. Chheh-miâ tiong só͘ kóng ê "Tn̂g-oē" chiū-sī Bân-lâm-gí ê Ē-mn̂g hong-giân, ah "Hoan-jī" chiū-sī Lô-má-jī.

Le̍k-sú[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Chit pún chheh iân-khí chū 1850 nî ê Ē-mn̂g, 1852 nî ôan-sêng. Bân-lâm-gí pán-pún ê Sèng-keng Lō͘-tek-kì(1853), Lō͘-ka Hok-im(1866), Loh-hān It-su, Loh-hān Jī-su, Loh-hān Sam-su(1870) kah Má-thài Hok-im(1872) lóng sī chham-khó chit pún kà-chheh ê hong-àn. Tâi-ôan ê Tâi-oân Kàu-hōe Kong-pò (台灣教會公報) mā chhái-iōng chit pún chheh só͘ chè-tēng ê chit thò pheng-im bûn-jī.

1894 nî, Talmage bo̍k-su kòe-sin 2 nî liáu-āu, koh chhut-pán Ē-mn̂g-im ê jī-tián (廈門音个字典), sī chìn chi̍t pō͘ sú-iōng Pe̍h-oē-jī phian-pâi ê Bân-lâm-gí Ē-mn̂g hong-giân jī-tián.

Siong-koan[siu-kái | kái goân-sí-bé]