I (ı)

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

I (sió-siá ı, siâ-thé: I, ı; ing-gú: dotless I; bô siōng kù-tiám I), sī azerbaijan-gú jī-bió, Crimean Tatar-gú jī-bió, Gagauz-gú jī-bió, Kazakh -gú jī-bió, Tatar-gú jī-bió kap Türk-gú jī-bió tíng-tíng ê lating bûn-jī jī-bió tang-tiong sú-iōng ê jī-bió. Bô siōng kù-tiám jī-bió /I/, thong-siông piáu-sī "pì āu putuân-tûn guân-im" /ɯ/; m̄-ku teh Kazakh -gú tang-tiong /I/ piáu-sī "tshù pì tsiân pit uân-tûn guân-im" /ɪ/. Tshái-iōng bô siōng kù-tiám jī-bió /I/ sóo-ū ê tiong-a Türkî gú-hē gú-giân iah sú-iōng i-ê tuì-ìng ê "ū siōng kù-tiám jī-bió" /İ/; tian-tò bô sú-iōng ki-pún ê lating jī-bió /I/ lâi tāi-thè /İ/.

Im-ti̍k[siu-kái | kái goân-sí-bé]

I/ı jī-bió sī iōng-lâi piáu-sī "pì hiō put uân-tûn guân-im" (/ɯ/); ài tsù-ì I/ı tuā-siá kap sió-siá ê jī-bió tíng-kuân lóng bô tài kù-tiám. Teh tsi̍t-kuá-á kuan-î Türkî gú-giân ê ha̍k-su̍t tù-tsok tang-tiong, / ï/ jī-bió ū-tang-sî-á iōng-tē piáu-sī "pì hiō put uân-tûn guân-im" /ɯ/.[1]

Kè-sǹg tāi-bé[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Jī-hû I ı
Unicode bîng-tshing LATIN CAPITAL LETTER I LATIN SMALL LETTER
DOTLESS I
Pen-bé 10 tsìn-tsè 16 tsìn-tsè 10 tsìn-tsè 16 tsìn-tsè
Unicode 73 U+0049 305 U+0131
UTF-8 73 49 196 177 C4 B1
Jī-hû tī ín-iōng I I ı ı
ISO 8859-9 73 0 49 253 0 FD
ISO 8859-3 73 0 49 185 0 B9

Tsù-kái[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. Erdal, Marcel (2004). A Grammar of Old Turkic (ēng Eng-gí). Boston: Brill. p. 52. ISBN 9004102949. 

Tsham-ua̍t[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  • Old Turkic

Guā-pōo liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]