Liāu Tiong-san

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Liāu Tiong-san (廖中山, 1934 nî  – 1999 nî 10 goe̍h 7 ji̍t), Tâi-oân ê siā-hōe ūn-tōng-chiá. I tī 1990 nî-tāi hoat-khí "Gōa-séng-lâng" Tâi-oân To̍k-li̍p Chhiok-chìn-hōe (1992), Hái-iûⁿ Tâi-oân Bûn-kàu Ki-kim-hōe (1995).

Liāu--sī tī Tiong-kok, Hô-lâm-sèng Chèng-iông-koān chhut-sì. Siàu-liân sî-chūn oa̍h tī 1 ê chiàn-loān ê sî-tāi.

1950 nî khì tī Tâi-oân. 1955 nî khó ji̍p-khì Hái-kun-koaⁿ-hāu, 1959 nî pit-gia̍p, liáu-āu in-ūi koaⁿ-pēⁿ, lâu tī ha̍k-hāu chò chō·-kàu. 1963 nî thòe-ngó· ê sî-chūn sī hái-kun tiong-ùi.

Pîn-tong Bān-tan Tiong-ha̍k kà-chheh, hām Lîm Lê-chhái (林黎彩) kiat-hun. 1967 nî kàu 1973 nî chit toāⁿ sî-kan, i kòe kiâⁿ-chûn ê seng-oa̍h.

1974 nî i chiâⁿ-chò káng-su, 1980 nî thong-kòe kàu-siū chu-keh. 1982 nî khai-sí tī Ke-lang ê Hái-iûⁿ Ha̍k-īⁿ (āu--lâi kái tāi-ha̍k) ê hâng-hái-ki-su̍t-hē tam-jīm kàu-chit.

Su-sióng ê choán-piàn[siu-kái | kái goân-sí-bé]

I bat tha̍k kòe chū-iû-phài chok-ka Pek Iông ê tù-chok. 1986 nî chó-iū i chiap-chhiok tio̍h Tēⁿ Lâm-iông pān ê Chū-iû Sî-tāi cha̍p-chì.

228 Sū-kiāⁿ

Hām kî-thaⁿ gōa-séng-lâng ê koan-hē

Sìn-gióng Thian-chú-kàu.

Gōa-pō· liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]