Lêng-ngá-liâu

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Lêng-ngá-liâu ê hoān-ûi (hún âng).
20 sè-kí chá-kî Lêng-ngá-liâu kap hū-kīn só͘-chāi tē-tô͘.

Lêng-ngá-liâu (苓雅寮), goân-lâi kiò Lêng-á-liâu (苓仔寮), sī Tâi-oân Ko-hiông-chhī ê chi̍t-ê só͘-chāi, sio̍k Lêng-ngá-khu chi̍t pō͘-hūn. Chia sī Ko-hiông hái-kîⁿ siāng chá ê ke-chhī chi it, "Lêng-ngá-khu" tio̍h sī chiàu i-ê miâ só͘ hō.

Ji̍t-pún sî-tāi Lêng-ngá-liâu sī chi̍t-ê tōa-jī (大字 ooaza, chi̍t khoán hêng-chèng-khu), Ji̍t-pún-ōe thak chò Reigaryô, 1936 nî jîn-kháu ū 6-chheng gōa[1].

Chham-khó[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 澤田久雄 (1938) 臺灣地名の讀方及び人口表.