Tâi-oân Bān-ia̍p-chi̍p
Guā-māu
Tâi-oân Bān-ia̍p-chi̍p (台灣萬葉集/台湾万葉集, taiwan manyôsyû) sī Tâi-oân ê chi̍t koá Ji̍t-gí chok-chiá tī 1980 kàu 1990 nî-tāi só͘ chhut-phín ê chi̍t hē-lia̍t Ji̍t-gí toán-koa (短歌) chi̍p, hâm 1981 nî ê Ko͘-hông-bān-lí Pòaⁿ-sè-kí (孤蓬萬里半世紀), Hana o kobosite (花をこぼして) chò siōng-koàn (上卷); 1988 nî koh chhut tiong-koàn, kàu 1993 nî chài chhut ē-koàn[1]. pian-chiá sī pún-miâ Ngô͘ Kiàn-tông ê chok-ka Ko͘-hông-bān-lí (孤蓬萬里).
Nā tī Ji̍t-pún chú-iàu ê chhut-pán-chiá sī Chi̍p-eng-siā (集英社). Chhut-pán ê sūn-sū sī 1994 nî 2 goe̍h seng theh goân ē-koàn chhut chò Tâi-oân Bān-ia̍p-chi̍p, kàu 1995 nî chiong Hana o kobosite kiat goân-lâi ê tiong-koàn chài chhut Tâi-oân Bān-ia̍p-chi̍p Sio̍k-phian; tè-bé tī 1997 nî khah hoat-hêng Ko͘-hông-bān-lí Pòaⁿ-sè-kí.
Chham-khó
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- ↑ 松永正義 (1998). "台湾の日本語文学と台湾語文学". 一橋論叢. 119 (3).
Siong-koan
[siu-kái | kái goân-sí-bé]Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |