Pang-chān:言語
(Tùi 言語 choán--lâi)
![]() |
Chit phiⁿ bûn-chiuⁿ ū Pe̍h-ōe-jī ê pán-pún. Chham-khó chit phiⁿ bûn-chiuⁿ ê Pe̍h-ōe-jī pán-pún. |
言語[1],或者語言、話語[2]抑是話[3], 是1套代表佮傳達意義个系統。語言有結構,包括語法、聲韻。語言透過符號傳達;符號个媒介包括聲音、手勢、表情、姿勢、文字……等等。
言語能力是人上基本个行為之一。人个言語濟濟款;總是無一套原則有法度客觀定義語言之間个邊界。
參考[siu-kái | kái goân-sí-bé]
- ↑ Ogawa Naoyosi, pian. (1931). "言語". Tai-Nichi Dai Jiten 臺日大辭典 [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián] (ēng Ji̍t-pún-gí).
- ↑ Douglas, Carstairs (1873). Chinese English dictionary of Vernacular or Spoken Language of Amoy. p. 108.
- ↑ Douglas 1873.
相關[siu-kái | kái goân-sí-bé]
![]() | Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |