Chhn̂g-kiû

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
1 chióng chhn̂g-kiû

Chhn̂g-kiû sī 1 hē-thóng ê kiû-sek iû-hì, kiû-tiâⁿ tiàm tī 1 tiuⁿ kiû-chhn̂g téng, kiû-khū chú-iàu sī 1 ki tu̍h kiû iōng--ê tn̂g kùn-á, hō chò kiû-tī ia̍h kiû-chhê. Kiû tiāⁿ-tiāⁿ chò-chi̍t-ē kúi-ā-lia̍p kho̍k-kho̍k-lìn, put-sî ē sio-lòng, sio-khok. Só͘-í chhn̂g-kiû ia̍h ū hō chò tu̍h-kiû, lòng-kiû, tōng-kiû.

Chham-khó chu-liāu[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Ogawa Naoyosi, pian. (1932). "chhn̂g-kiû 床球". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. Hā-koàn. p. 366. OCLC 25747241. 

Ogawa Naoyosi, pian. (1931). "kiû-tī 球箸". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. Siōng-koàn. p. 283. OCLC 25747241.