Hàn-Chōng gí-hē

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...


Hàn-Chōng gí-hē
Tē-lí
hun-pò͘
Tang A-chiu, Lâm A-chiu, Tang-lâm A-chiu
Gí-hē hun-lūi Sè-kài chú-iàu gí-hē
Chó͘-gí Goân-sí Hàn-Chōng-gí
Hun-chi

40 ê hun-chi, pau-hâm:

ISO 639-2 / 5 sit
Linguasphere 79- (phylozone)
Glottolog sino1245
Chú-iàu hun-chi:

Hàn-Chōng gí-hē lóng-chóng ū 4-ê gí-cho̍k, in sī: Hàn, Tông-Thài, Miâu-Iâu, Chōng-Bián.

Hàn-Chōng gí-hē tang-tiong kok-chióng gí-giân ê chú-iàu te̍k-tiám sī:

  1. ū siaⁿ-tiāu;
  2. tan-im-chiat ê sû-kin (詞根) chiàm tāi-pō·-hūn;
  3. ū liōng-sû;
  4. sú-iōng hi-sû (虛詞) kah gí-sū (語序) choh-ûi piáu-ta̍t gí-hoat ì-gī ê chú-iàu hong-sek.