Iâu Gio̍k-tiong

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Iâu Gio̍k-tiong
Chhut-sì 1962 nî (61-62 hòe)
Tiong-huâ jîn-bîn kiōng-hô-kok Luē Bōng-kóo tsū-tī khu (內蒙古自治區) Tshiah-hong tshī (赤峰市) Lîng-siânn kuān (寧城縣)
Kok-che̍k  People's Republic of China
Phian-miâ Kuan-guā tē-1 tō-bōo ko-tshiú (關外第一盜墓高手)[1]
Chit-gia̍p Tō-bōo tsiá
Tù-miâ Tō-bōo Tsóo-su iâ

Iâu Gio̍k-tiong (hàn-gú: 姚玉忠; 1962-nî —), tshut-sì teh Tiong-huâ jîn-bîn kiōng-hô-kok Luē Bōng-kóo tsū-tī khu (內蒙古自治區) Tshiah-hong tshī (赤峰市)[2], in-uī tō-bōo (盜墓) uá-beh m̄ pat sit-tshiú kuè; iah án-ne hōo hâng-gia̍p jîn-sū tsun-tshing tsò tsóo-su-iâ (祖師爺). Tī 2015-nî tuà-niá thuân-tuī kàu Liâu-lîng síng (遼寧省) Tiau-iông tshī (朝陽市) Gû-hô niû (牛河梁) ê Âng-san bûn-huà i-tsí [zh] (紅山文化遺址) tō-óo bûn-bu̍t kiat-kó hōo kong-an ki-kuan [zh] (公安機關) tsang-tio̍h. 2016-nî Liâu-lîng síng ko-kip jîn-bîn huat-īnn (遼寧省高級人民法院) í tō-ku̍t kóo bûn-huà i-tsí, kóo-bōo-tsòng tsuē (古墓葬罪), tshiúnn-kiap tsuē (搶劫罪), tō-bē bûn-bu̍t tsuē (盜賣文物罪) tíng-tíng tsuē-miâ phuànn i sí-hîng, kià-tsuē (緩刑) 2-nî.[3]

Tsù-kái[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Tsham-ua̍t[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  • Liâu-lîng síng ko-kip jîn-bîn huat-īnn (遼遼寧省高級人民法院)
  • Âng-san bûn-huà (紅山文化)

Guā-pōo liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]