Koan Kiān (chông-cheng chìn-sū)

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Kuan Kēn (tsông-tsing tsìn-sū [zh]) (hàn-gú: 關鍵),  [zh] Lio̽k Khiâm (六鈐),  [zh] Tsiau Lo̽k (蕉鹿), Tiong-kok tsiat-kang tsên-tông [zh] jîn-sū. Bîng-tiau tsìng-tī jîn-bu̍t. Tông tsìn-sū [zh] tshut-sin [ru].

Sing-pîng[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Tsông-tsing 16-nî, ting kùi-bī chìn-sū, 17-nî siū tan-tôo kuan [zh] Ti-kuān [zh]}, siat-li̍p tsuí-thik kîm-nâ kú-tō "Tīng Tshit" (鄧七). Bîng-tiau bông-kok liáu-āu ióng-li̍p lâm-bîng Hông-kong [zh] tíng-kuân, m̄-ku kuí-kò-gue̍h liáu-āu khì-kuan kui-hiong. Kui-ún 44-nî, tsua̍t-kháu put-gên sè-sū, put-ú Tshing-tiâu kuân-kuì kau-thong. Tsut-lên 79-huè [zh][1][2].

Tsù-kái[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 《绍兴府志》:关键,字六鈐,号蕉鹿,钱塘人。崇祯癸未进士,甲申除丹徒令。南中拥立,六钤请设沿江水栅,阻诸客将之劫商舶者,又以计擒剧贼邓七。不半年,遽弃官归。归隐四十四年,绝口不言世事。尚书宛平王公、相国真定梁公,皆同年交契,欲推挽之,卒不答。两公语督抚曰:“君部中有吾故人,梅子真、严君平之流也,为我善视之。”六钤谢病不一谒。卒年七十有九。 (Hàn-gí)
  2. 錢海岳南明史》·卷三十五·列傳第十一:{弘光時南直疆吏}關鍵,字六鈐,仁和人。崇禎十六年進士。丹徒知縣,設江水柵,禽巨盜鄧七,誅畔將劫者,歸隱。王崇簡薦不出。卒年七十九。 (Hàn-gí)

Tsham-ua̍t[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Guā-pōo lên-ket[siu-kái | kái goân-sí-bé]

koaⁿ-liâu
chêng-jīm:
Tîn Hong-hiok [zh]
Bîng-tiâu tan-tôo kuan [zh] ti-kuān [zh]
1644-1645
kè-jīm:
Tông Gû-sè
Tshing-tiâu ti-kuān [zh]