Lêng-hàn hun-lia̍t

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Lîng-hàn hun-lia̍t (hàn-gú: 寧漢分裂) sī 1927-nî Tiong-kok lâm-hong ê Kok-bîn tsìng-hú pak-hua̍t kî-kan, Tiong-kok kok-bîn-tóng luē-pōo í Lâm-kiann Tsióng Kài-si̍k (Tsiúnn Kài-si̍k) tshuā-thâu ê tshing-kiōng (清共) sè-li̍k hām Bu-hàn Ong Tsing-uī tshuā-thâu ê iông-kiōng (容共) sè-li̍k huat-sing hun-lia̍t ê sū-kiānn. Lîng, hàn hun-pia̍t piáu-sī Lâm-kiann (khah-tsá kiò-tsò Kang-lîng (江寧)) kap Bú-hàn[1].

Tsù-kái[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 「史達林承認過去以共黨分子分化國民黨為錯誤之舉,唯有蔣介石才能牽制日本,須先嚴防日本侵犯中國而逼進蘇聯邊界。同時蘇聯消息報、真理報也公開支持蔣介石」見墨爾:《蔣介石的功過:德使墨爾駐華回憶錄》,1994年. (Hàn-gí)

Tsham-ua̍t[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  • Lîng-hàn ha̍p-liû (寧漢合流)
  • Lîng-hàn tsiàn-tsing (寧漢戰爭)

Guā-pōo liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]