Pak-iông sûn-kèng ha̍k-tông

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Pak-iông sûn-kìng ha̍k-tông (hàn-gú: 北洋巡警學堂), sī Tiong-kok siōng-tsá ê kìng-tshat ha̍k-hāu ê bîng-tshing, mā kiò-tsò Thian-tsin kìng-bū ha̍k-tông (天津警務學堂), sîng-li̍p tī 1902-nî.

Ên-kik[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Tong-sî kin-kì Sin-thiú tiâu-iok, Thian-tsin tē-khu bē-tàng tsù-kun, Uân Sè-khái kā kun-tuī kái-pian tsò sûn-kìng tsìn-ji̍p Thian-tsin tē-khu; pīng-tshiánn siat-li̍p kìng-bū ha̍k-tông, tē-tsí sī teh Tiong-kok Thian-tsin Hô-pak (河北) Tê-tiôu tshun (堤頭村), iû Thian-tsin sûn-kìng tsóng-kàm Tiáu Píng-kun hū-tsik tiû-kiàn. 1903-nî kah Pó-tīng kìng-bū ha̍k-tông (保定警務學堂) ha̍p-pìng, kái-miâ tsò "Pak-iông sûn-kíng ha̍k-tông". 1911年 (Suan-thòng 3-nî) 5-gue̍h,Pak-iông sûn-kíng ha̍k-tông koh-tsài pìng-ji̍p Pó-tīng hú sûn-kìng ha̍k-tông (保定府巡警學堂) hām Thian-tsin siat sûn-kìng kàu-liān-sóo (天津設巡警教練所). Pak-iông sûn-kíng ha̍k-tông lóng-tsóng puê-hùn kuann-kìng ta̍t-kàu 25-kî, pit-gia̍p sing jîn-sòo ū 3,632 jîn.[1][2]

Tsù-kái[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 顧明遠.教育大辭典.上海教育出版社,1998年 (Hàn-gí)
  2. "北洋巡警学堂刊印的《国文课本》"[1] Archived 2023-08-03 at the Wayback Machine.,近代警察史博物館,retrieved Aug.3,2023. (Hàn-gí)

Tsham-ua̍t[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  • King-tsí puê-khuán (庚子賠款)

Guā-pōo liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]