Phoh-chú-ke

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
(Tùi Phò-chú-ke choán--lâi)

Phò-chú-ke (朴子街) sī tī 1920 nî kàu 1945 nî tiong-kan chûn-chāi ê Tâi-oân Ji̍t-pún sî-tāi hêng-chèng-khu, lē-sio̍k tī Tâi-lâm-chiu Tang-chio̍h-kūn; sī kin-á-ji̍t ê Ka-gī-koān Phò-chú-chhī.