Tâi-oân Lô-kang Tīn-soàⁿ

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Tâi-oân Lô-kang Tīn-soàⁿ kán-chheng Lô-tīn, sī Tâi-oân 1 ê chùn-būn lô-tōng-chiá seng-oa̍h phín-chit, ēng siā-hoē bîn-chú chò bo̍k-phiau, choan-tô͘ thè lô-kang cheng-chhú koân-lī ê hui-chèng-hú cho͘-chit.

Lô-tīn siāng chá sī tī 1984 nî seng-li̍p ê Tâi-oân Lô-kang Hoat-lu̍t Chi-oān-hoē, chú-iàu sī leh thè lô-kang thê-kiong hoat-lu̍t ho̍k-bū. Hit tong-sî iáu sī kài-giâm sî-tāi. 1988 nî kái-cho͘ chò Tâi-oân Lô-kang Ūn-tōng Chi-oān-hoē, chú-iàu ê bo̍k-phiau sī cho͘-chit jîn-bîn, chhui-sak lô-kang ūn-tōng, te̍k-piat sī chi-oān chū-chú kang-hoē ê ūn-chok. 1992 nî kái-cho͘ chò hiān-chú-sî ê lô-tīn, chham-ú kok chióng siā-hoē bîn-chú ê gī-tê, chhin-chhiūⁿ lô-pó nî-kim chè-tō͘, lô-tōng-koân ji̍p-hiàn, tē 2 tāi kiān-pó.

Goā-pō͘ liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]