Tâi-oân Sè-kài Ûi-sán chiâm-le̍k-tiám

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Tâi-oân Sè-kài Ûi-sán chiâm-le̍k-tiám (台灣世界遺產潛力點) sī Tâi-oân Hêng-chèng-īⁿ Bûn-hoà Kiàn-siat Úi-oân-hōe phêng-soán chhut kū-pī teng-lo̍k Sè-kài Ûi-sán tiâu-kiāⁿ ê Sè-kài Ûi-sán chiâm-le̍k-tiám; in hun-pò͘ tī Tâi-oân pún-tó, Phêⁿ-ô͘, Kim-mn̂g kap Má-chó͘. 2002 nî, tē-it kî phêng-kó͘ ū 12 ê só͘-chāi; lo̍h-bóe koh tī 2009 nî cheng-ka 5 ê chiâm-le̍k-tiám; kàu 2010 nî nî-té, í-keng ū 18 ê chiâm-le̍k-tiám.

Chiâm-le̍k-tiám[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Goā-pō͘[siu-kái | kái goân-sí-bé]