Thài-pêng hêng-lu̍t

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Thài-pîng hîng-lu̍t
upright=yes
Thài-pîng thian-kok ê kok-kî [en]
Thài-pîng thian-kok
Territorial extent Lâm-kiann
Considered by Thài-pîng thian-kok
Passed 1864
Enacted 1851
Commenced 1851
Related legislation
Tsa̍p-khuán thian-tiâu
Tsōng-hóng: Í-king huì-tsí

Thài-pîng hîng-lu̍t (hân-gú: 太平刑律; ing-gú: Thaiping criminal Law) sī Thài-pîng thian-kok teh "Tsa̍p-khuán thian-tiâu" (十款天條) hām "Thài-pîng tiâu-kui" (太平條規) ê ki-tshóo siōng sóo tsè-tīng ê hîng-lu̍t [en]; sī thài-pîng thian-kok tiōng-iàu ê hîng-sū li̍p-huat. Thiann-kóng "thài-pîng hîng-lu̍t" tsit-ê huat-lu̍t ū 177 tiâu, hiān-tsú-sî pó-liû lo̍h-lâi ê ū 62 tiâu.[1]

Tsù-kái[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. 《太平天国》第一册,第227~232页. (Hàn-gí)

Tsham-khó bûn-hiàn[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  • 《中国法制史》,蒲坚著,中央广播电视大学出版社,2006年10月版,ISBN 7-304-02441-0,第十二章. (Hàn-gí)

Tsham-ua̍t[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  • Tiong-kok huat-lu̍t-sú (Legal history of China)
  • Tsa̍p-khuán thian-tiâu (十款天條)
  • Tāi-tshing lu̍t-lē (大清律例)

Guā-pōo liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]