Tâi-oân-hú-siâⁿ (khu-pia̍t-ia̍h)
Guā-māu
Tâi-oân-hú-siâⁿ ū khó-lêng sī kóng:
- Ùi kin-á-ji̍t Tâi-lâm chhī-lāi ê Tâi-oân-hú-siâⁿ, 1887 nî Tâi-oân kiàn séng í-āu kái Tâi-lâm-hú-siâⁿ.
- Ùi kin-á-ji̍t Tâi-tiong ê Tâi-oân-hú-siâⁿ (1887 nî – 1895 nî), i mā ū chi̍t chām sī Tâi-oân-séng-siâⁿ.
Chit bīn khu-pia̍t-ia̍h khai-lia̍t chhut tê-bo̍k bô-kâng, ì-sù bô sio-siâng ê bûn-chiuⁿ. |