Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Lâu Pang (劉邦; chiân 256 nî – chiân 195 nî 6 goe̍h 1 ji̍t) sī Tiong-kok Hàn-tiâu ê khai-kok hông-tè. Lâu Pang pió-jī Kùi (季), tī kin-á-ji̍t Kang-so͘-séng ê Hong-kōan chhut-sì, Chhó-kok-lâng. Lâu Pang sī Tiong-kok le̍k-sú siōng tē-it ūi pêng-bîn chhut-sin ê thian-chú. Khí-gī hóan-khòng Chîn-tiâu liáu-āu, Siau Hô kah i-ê pō͘-hā chun-chheng Lâu Pang Phài-kong (沛公). Chîn-tiâu bia̍t-bông liáu-āu, siū-tio̍h Hāng Ú ê chheh-hong, chiâⁿ-chòe Hàn-ông (漢王). Jiân-āu, i tī Chhó Hàn chiàn-cheng kek-pāi Hāng Ú, chèng-sek thóng-it Tiong-gôan, kiàn-li̍p Hàn-tiâu. Lâu Pang kòe-sin liáu-āu, biō-hō Thài-chó͘ (太祖), sè-hō Ko-hông-tè (高皇帝).