Lō͘-ka Hok-im

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Lō͘-ka Hok-im kò-sò· tho̍k-chiá: Iâ-so͘Siōng-tè èng-hí sù-kip Í-sek-lia̍t-lâng ê chín-kiù-chiá, I sī chôan jîn-lūi ê kiù-chú. Lō͘-ka kì-chài Iâ-so͘ siū Chú ê lêng ho͘-tiàu “thôan-hok-im kip pîn-kêng ê lâng” (sì-chiuⁿ : cha̍p-peh-chat); in-jî chit hok-im chhiong-bóan tio̍h tùi lîn-lūi kok-chèng su-iàu ê koan-hôai.

Hôan-ū, Pún-su chhù-chhù iûⁿ-ioh tio̍h hí-lo̍k ê khì-hun, iû-kî sī thâu kúi chiuⁿ iú-koan Ia-so͘ ê kàng-seng kap chòe-āu I seng-thian ê pò-tō. Loan-î Iâ-so͘ seng-thiⁿ āu Ki-tok sìn-gióng ê thôan-pò· hô khok-tián, pún-su chok-chiá chāi Sù-tô· Hêng-toān ū siâng-sè ê kì-su̍t.

Tē-jī pō·-hūn kap tē-la̍k pō·-hūn só· pau-koat ê châi-liāu, jî Pek-lī-hêng kau-gōa Thian-sài ê koa-siaⁿ bo̍k-iûⁿ-lâng tiâu-pài sèng eng-hâi, tâng-chí Ia-so͘ chāi sèng-tiān nih kap hó Sat-má-lī-a lâng í-ki̍p jîn-chû ê hū-chhin ê kò·-sū téng-téng, chí kiàn î pún hok-im su. Pún-su te̍k-pia̍t chù-tiōng kî-tó, Sèng-lêng, hū-lí tùi Ia-so͘ kang-chok ê hia̍p-chō·, Sîn sià-chōe ê in-tián, hô Ki-tok ê phó·-sè sù-bēng.

Thê-iàu[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  • Chi̍t: Sū-giân
  • Nn̄g: Sì-sé-chiá Ioh-hān hô Ia-so͘ ê kàng-seng kap tông-liân.
  • Saⁿ: Sì-sé-chiá Ioh-hān ê kang-chok.
  • : Ia-so͘ chiap-siū Sé-lé kap siū chhì-thàm.
  • Gō·: Ia-so͘ chāi Ka-lī–lī ê kang-chok.
  • La̍k: Chiông Ka-lī–lī kàu Iâ-lō·-sat-léng.
  • Chhit: Chòe-āu chi̍t chiu chāi Iâ-lō·-sat-léng kap hù-kīn.
  • Poeh: Chú ê ho̍k-o̍ah, hián-hiān, hô seng-thiⁿ.

Chiuⁿ[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Goā-pō͘ liân-kiat[siu-kái | kái goân-sí-bé]