Má-lâi-se-a-gí

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Má-lâi-se-a-gí (Bahasa Malaysia) sī Má-lâi-se-a ê koan-hong gí-giân, kap Ìn-nî-gí ē-tàng tōa-hūn sio-thong, sī Má-lâi-gí ê chi̍t khoán piau-chún-hòa hêng-sek.

Tē-ūi kap hō-miâ[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Chiàu Má-lâi-se-a liân-pang hiàn-hoat ê Tē 152 Tiâu (Article 152), Má-lâi-gí sī in-ê koan-hong gí-giân. Chū 1986 nî kàu 2007 nî kan, koan-hong ēng sû chiong Bahasa Malaysia thè-ōaⁿ chò Bahasa Melayu. Āu--lâi, chèng-hú koh têng-sín kah-ì sú-iōng Bahasa Malaysia lâi chheng-ho͘ kok-gí, lâi piáu-ta̍t kok-ka to bîn-cho̍k ê pōe-kéng (m̄-sī ka-ta Má-lâi-lâng).

Tī Má-lâi-se-a chāi-tē, tiāⁿ kán-tan kóng Bahasa ("gí-giân") lâi chheng Bahasa Malaysia.