Pak-tâu-ke

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
(Tùi Pak-tâu-chng choán--lâi)
Pak-tâu-chng ê tē-tô͘

Pak-tâu-chng (北投庄) sī 1920 nî kàu 1940 nî tiong-kan chûn-chāi ê Tâi-oân hêng-chèng-khu, lē-sio̍k tī Tâi-pak-chiu Chhit-chheⁿ-kūn.

Lo̍h-bóe tī 1940 nî seng-keh chò Pak-tâu-ke (北投街), kàu 1945 nî ûi-chí.

Toā-jī[siu-kái | kái goân-sí-bé]

Pak-tâu-chng ē-kha ū 6 ê toā-jī, hun-pia̍t sī: Kî-lí-hoāⁿ, Pak-tâu, Chio̍h-pâi, Khia̍k-lô-pia̍t, Téng-pak-tâu kap Tek-á-ô͘.