Si (khu-pia̍t-ia̍h)
Guā-māu
Si ē-sái chí:
- Koa-si, hàn-jī "詩", bûn-ha̍k khoán-sek, chi̍t lūi ūn-bûn ê thóng-chheng.
- Si (lūi-hêng), te̍k-pia̍t chi̍t lūi si-sû.
Koan-liân bûn-chiuⁿ
[siu-kái | kái goân-sí-bé] ![]() |
Chit bīn khu-pia̍t-ia̍h khai-lia̍t chhut tê-bo̍k bô-kâng, ì-sù bô sio-siâng ê bûn-chiuⁿ. |