Ti̍t-chōa

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
(Tùi Ti̍t-soàⁿ choán--lâi)
Pêng-bīn tiong ê saⁿ tiâu ti̍t-soàⁿ.

Ti̍t-chōa[1] he̍k-chiá kóng ti̍t-soàⁿ, tī sò͘-ha̍k kap kúi-hô-ha̍k tang-tiong ê ì-sù, sī pêng-bīn ia̍h khong-kan lāi-té tùi nn̄g-ê tiám tēng-gī chhut--lâi ê bô oan-khiau ê chōa, in bô tn̂g-tō͘ kap khoah-tō͘ ê sèng-chi̍t. Nā pō͘-hūn ê ti̍t-chōa tī kúi-hô-ha̍k sī kiò soàⁿ-toāⁿ.

Chham-khó[siu-kái | kái goân-sí-bé]

  1. Ogawa Naoyosi, pian. (1931–1932). "63194". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. OCLC 25747241. 

Siong-koan[siu-kái | kái goân-sí-bé]